Trưởng lão Thiên Tiện Tử khiêng ngựa chạy.
Trên yến tiệc là một mảnh hỗn loạn, có người kinh hãi thất sắc run lẩy bẩy, có người hoang mang xì xào bàn tán không thôi, tuyệt đại đa số đệ tử tiên môn không rõ chân tướng nên trước mắt cảm thấy đau xót, vì sư muội Ninh Ninh đã chết mà thương tiếc sâu sắc.
Bọn họ cúi đầu mặc niệm, niệm kinh tụng văn, Phật quang siêu độ, Thập Phương Pháp Hội vốn đang yên lành hiện giờ quả thật có vài phần cảm giác quen thuộc giống với thập phương pháp sự, có thể gọi là thảm thiết vô cùng, bi thương ngược dòng thành sông
“Dừng lại dừng lại! Các vị tiểu đạo trưởng, sự tình không phải như các vị nghĩ đâu!”
Lạc Nguyên Minh vội vã trở về từ chuồng ngựa, bận đến sứt đầu mẻ trán, lấy tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán: "Ý của trưởng lão Thiên Tiện là hy vọng tất cả mọi người có thể trở nên nổi bật, về phần Ninh Ninh cô nương thì vẫn sống rất tốt, bây giờ đang ở hội trường -- Ninh Ninh cô nương, ngươi ở đâu?"
Đáp lại hắn ta vẫn là sự yên tĩnh.
Qua một hồi lâu, rốt cuộc mới có một thiếu niên mọc sừng rồng đi ra từ trong góc. Nhưng họ thấy cả người cậu run rẩy, vẫn luôn cúi đầu không nhìn người bên cạnh, hốc mắt đỏ dữ dội, giống như cách đây không lâu đã khóc lớn một hồi, ngay cả lúc nói chuyện cũng mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-khong-ngung-tim-duong-chet-ta-tro-thanh-nguoi-trong-long/2725095/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.