Hạ Tri Châu được rót cho một chén canh giải rượu, hắn ta tỉnh lại trong một tiếng kêu rên rung động trời đất.
Hắn ta uống xong chén canh thì uy lực của Cửu Châu Xuân Quy trực tiếp giảm bớt, hiện tại hắn chẳng thể nhớ ra cái gì, vừa mở mắt đã nhìn thấy mấy gương mặt xa lạ có sắc mặt khác nhau, ở giữa còn có Ninh Ninh và Bùi Tịch mà hắn biết.
“Sao thế?”
Ánh mắt của Ninh Ninh rất phức tạp, Hạ Tri Châu chưa bao giờ thấy bộ dáng cẩn thận như vậy của nàng, như thể hắn ta là một đứa bé cần được che chở, chỉ cần không để ý một chút sẽ vỡ vụn: "Huynh còn nhớ, tối hôm qua và hôm nay đã xảy ra chuyện gì không?"
Hắn ta mờ mịt lắc đầu.
Chóp mũi quanh quẩn mùi huân hương nhàn nhạt, là hương thơm mà hắn từng tiếp xúc trong hoa lâu.
Lại nhìn về bốn phía, rõ ràng là có ghế gỗ chạm trổ hoa son, màn lụa thêu bướm trắng phấn và làn khói nhẹ ấm áp vô cùng mập mờ, về phần các cô nương vây quanh hắn một vòng thì mỗi người mặt mày như họa, có tư thế chim sa cá lặn, tựa như bước vào động Bàn Tơ.
*động của yêu quái Nhện trong Tây Du Ký. Trước mắt Hạ Tri Châu tối sầm. Không thể nào, không thể nào. Nhiều cô nương như vậy, hắn ta đâu có cầm thú đến thế? Xem chiến trận này, cho dù là ép khô linh thạch trên người hắn đến một giọt cũng không thừa thì chắc chắn vẫn không trả đủ tiền! “Yên tâm, huynh không làm gì các nàng.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-khong-ngung-tim-duong-chet-ta-tro-thanh-nguoi-trong-long/2725096/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.