CHƯƠNG 614
Giọng nói ở đầu dây bên kia chẳng có cảm xúc gì, chỉ căn dặn một câu “Cô hãy trông chừng cô ta cho tôi”, rồi cúp máy.
Rồi người phụ nữ ở phía sau bưng một tách trà nóng đi ra ban công, vẻ mặt hơi lo lắng: “Mấy ngày nay anh không tới công ty, thật sự không sao chứ?”
Thượng Điền cất điện thoại vào túi, rồi xoay người cười dịu dàng ôm cô vào lòng: “Nếu anh đã nói ra ngoài giải sầu cùng em, thì sẽ không nghĩ đến chuyện khác nữa, em đã nghĩ xong chuyện hai ngày tới em định mặc gì cho buổi triển lãm tranh chưa?”
Tề Uyên hơi ngẩn người, rồi liếc nhìn vali vẫn chưa kịp thu dọn trong phòng khách: “Đến lúc đó hẵng nói đi.”
Cô không nhận ra chủ đề đã bị anh kéo đi xa, lúc nghe anh nói ngày mai sẽ dẫn cô tới xóm trọ vùng ngoại ô để vẽ hiện vật, thì trong lòng còn hơi cảm thấy phấn chấn.
Hai người xoay người cùng vịn lan can trên bệ cửa sổ, rồi dựa sát vào nhau, ngắm nhìn cảnh đêm của Newyork từ trên tầng cao nhất của khách sạn, như thể cảnh tượng cực kỳ đẹp.
Mà lúc này ở Kinh Đô, Tống Nhiễm đã tẩy trang xong, nghe thấy tiếng chuông tin nhắn trong điện thoại, thì vô thức mở khóa màn hình.
Lúc nhân viên của cô báo cáo công việc đều gọi điện thoại, nên đã lâu rồi Tống Nhiễm không nhận được một loạt tin nhắn vào buổi tối thế này.
Trước khi mở tin nhắn, cô đã đoán ra được người gửi loạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/172244/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.