Đang chìm đắm vào trầm tư, Lương Hạnh cảm thấy quần áo bị kéo, hoàn hồn lại, cúi đầu nhìn một gương mắt dễ thương thì sững ra, dịu dàng hỏi: “Xuyến Chi, sao vậy?”
Cô bé ôm đồ chơi, chỉ nhìn cô, không nói chuyện.
Ánh mắt của Lương Hạnh khẽ lay động, lại hỏi: “Đi vệ sinh?”
Thấy con bé ngây thơ gật đầu, Lương Hạnh bỗng mỉm cười: “Đi, dì dẫn cháu đi.
”
Mở cửa ra dắt cô bé đi ra ngoài, đi qua khu văn phòng thì thu hút sự chú ý của mọi người, ai cũng chào hỏi cô bé.
Còn chưa đi ra ngoài, Tiểu Trương bỗng đi vào, nhìn cô nói: “Chị Hạnh, Long Đằng mời tất cả mọi người của bộ phận chúng ta tối mai tụ tập.
”
Vừa dứt lời, cả bộ phận bỗng nhốn nháo.
“Long Đằng? Đây không phải là liên hoan sao?” Có người đàn ông cười nói: “Nếu như có cô gái xinh đẹp thì tốt rồi.
”
Lập tức có cô gái trợn mắt: “Mấy người đàn ông các anh không phải đều có bạn gái rồi sao? Còn ăn trong bát nhìn trong nồi, có điều! nếu như có trai đẹp thì tốt rồi, tốt nhất giống như Triệu tổng, vừa đẹp trai vừa có tài.
”
Khóe môi của Lương Hạnh giật giật, phớt lờ lời bàn tán xung quanh, sắc mặt trầm tĩnh nhìn sang Tiểu Trương: “Chuyện từ khi nào?”
“Mới vừa rồi, bộ phận hành chính vừa gửi tin đến.
” Tiểu Trương đưa tin tức trong điện thoại cho cô xem.
Lương Hạnh nhìn, bề ngoài không nhìn ra bất kỳ thần sắc nào, chỉ là trong lòng suy tư một giây, nhìn sang mọi người, hỏi:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/2655924/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.