“Chủ tịch Diêm, đây là ví tiền của vị tiên sinh vừa rồi.” Tài xế đưa chiếc ví cũ kỹ cho Diêm Sĩ Huyên.
Chiếc ví dính đầy máu, trông rất rẻ tiền, có vẻ đã dùng được vài năm, đã sờn rách, lòi ra mấy tờ tiền lẻ.
“Ba, có lẽ bên trong có thông tin về thân phận của chú ấy.” Diêm Thầm biết ba mình sẽ không tùy tiện lục ví của người khác, nhưng tình huống lúc này rất đặc biệt.
Diêm Sĩ Huyên khẽ gật đầu, nhận lấy ví, quả nhiên bên trong có chứng minh thư của nạn nhân: “Lâm Thành.”
Rút chứng minh thư đưa cho tài xế đi làm thủ tục cho Lâm Thành, một tấm ảnh rơi ra khỏi ví theo động tác của Diêm Sĩ Huyên.
Diêm Thầm cúi xuống nhặt lên, đó là một tấm ảnh gia đình, vợ chồng, người mẹ già, và hai đứa con, một đứa còn đang được người vợ bế trên tay, một bé trai có tướng mạo thanh tú, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ.
Tuy quần áo có phần quê mùa, nhưng Diêm Thầm vẫn nhận ra ngay đây là một cậu bé xinh xắn, bản thân hắn có ngoại hình ưa nhìn, hiếm khi khen ai, cảm thấy không ai đẹp trai bằng mình, cho đến khi nhìn thấy đứa trẻ trong ảnh.
Bên dưới tấm ảnh gia đình còn có một tấm ảnh thẻ nhỏ, có lẽ là ảnh chứng minh thư do trường học yêu cầu chụp, cậu bé trong ảnh chính là bé trai xinh xắn trong tấm ảnh gia đình, chỉ là đã lớn hơn nhiều.
“Sao càng lớn càng đen thế này?” Diêm Thầm có chút tiếc nuối, lẩm bẩm rằng đối phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ly-hon-chong-truoc-mat-tri-nho/2887874/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.