Hai tháng tuổi, nhãi con trắng trẻo mềm mại, Bùi Chước giảng bài, đặt nhãi con trong nôi bên cạnh bục giảng.
Thi thoảng liếc mắt, ánh nhìn sáng trong của nhãi con lại trùng với ánh mắt của cậu.
Khi Bùi Chước giảng bài, nhãi con cúi mắt, l**m lấy nắm tay tròn trịa như sữa của mình, vụng về muốn cắn trọn vào miệng. Qua mấy ngày, ngón tay dần trở nên linh hoạt, giờ đây đã có thể chuyên tâm nhấm nháp ngón cái.
Mỗi khi Bùi Chước ngừng lại, dường như nhãi con biết được baba sẽ nhân lúc học trò suy ngẫm mà liếc nhìn mình, liền nghiêng đầu về phía bục giảng, ánh mắt trong veo giao nhau.
Thật sự quá đáng yêu, trong lòng cũng nảy sinh ý muốn để Tiêu Tuần được thấy qua một lần, nhưng nghĩ lại, đường xá xa xôi khó mà thực hiện.
Bùi Chước thường hay bàn bạc với nhãi con về thời gian hồi kinh, dù đối phương chưa thể đưa ra bất kỳ ý kiến nào.
"Con à, uống thêm chút sữa đi, chúng ta sẽ sớm trở về. Gần đây con bị mách là hơi kén ăn đó."
Lúc này, Trương tỷ mang mấy bộ y phục mùa hè dành cho trẻ nhỏ bước vào: "Phu tử xem, đây là những mẫu mới nhất năm nay từ cửa hàng vải tốt nhất trong thành."
Bùi Chước vốn lười ra ngoài mua sắm cho nhãi con, đều nhờ Trương tỷ chạy việc giúp. Trương tỷ lcực kỳ thích dạo phố, nếu là thời hiện đại thì chắc ngày nào cũng nhận năm đơn hàng.
Bùi Chước sờ thử chất vải, tơ lụa mát mẻ mềm mại, khẽ gật đầu: "Được, mỗi kiểu mỗi màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mang-thai-bo-chay-dai-my-nhan-dan-theo-con-di-xin-an/2938315/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.