Chương 32:
Buổi sáng, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào, hàng mi của Chu Vanh khẽ rung động, đổ một vệt bóng nhỏ xuống hốc mắt.
Âm thanh nhớp nháp bị li3m láp vang lên từ ngực và cổ, những sợi lông mềm mại cọ qua cọ lại làn da cổ và cằm anh.
"Đừng nghịch, Coconut." Chu Vanh vô thức né tránh, đưa tay đẩy ra, cảm giác rất kỳ lạ.
Đột nhiên anh nhận ra mình đang đi công tác, Coconut được gửi nuôi ở nhà Ngô Tranh.
Lông tơ dựng đứng, anh nghi hoặc hé mắt, đập vào mắt là một đỉnh đầu quen thuộc.
"!!!"
"Cố Trình Dục!"
"Anh cút xuống cho em!"
Giọng Chu Vanh vừa tỉnh dậy còn hơi khàn, trầm ấm dễ nghe.
Cố Trình Dục chống hai tay sang hai bên, eo lơ lửng, cúi đầu nhìn thẳng vào mắt Chu Vanh.
Cả người Chu Vanh bị Cố Trình Dục bao phủ, "Anh điên rồi à, anh mẹ nó vào đây bằng cách nào, cút ra ngoài cho em."
Khóa cửa khách sạn là đồ trang trí chắc? Sao lại để tên sói già bụng dạ khó lường này vào được?
Tối qua ra vẻ đoan trang lắm, Chu Vanh còn tưởng hắn khó khăn lắm mới làm quân tử một lần, còn nhìn hắn với con mắt khác nữa chứ.
Sáng nay đã phá tan chút ấn tượng tốt đẹp đó rồi.
"Hệ thống thông minh của cửa bị anh phá hỏng, cũng đã bồi thường, em không cần lo lắng cho anh đâu, chỉ là một đêm không gặp em, anh nhớ em quá thôi."
Chu Vanh cạn lời: "Ai lo lắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mang-thai-luat-su-chu-bi-dai-lao-cong-luoc/2727358/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.