Vạn Tử Hoa, con mẹ nó ngươi không thể quăng cái đầu kia đi được hả?!”
Tổ Thành Song gào thét với Vạn Tử Hoa, nước bọt phun ra quả thực có thể nhấn chìm một đứa bé.
Vạn Tử Hoa cầm đầu lâu trong tay, trong lúc chạy trốn tráp đựng bên ngoài không biết đã bị rơi ở nơi nào. Trên đỉnh đầu và phía sau lưng bọn họ là tiếng sấm nổ đùng đoàng đinh tai nhức óc, núi đá đổ nát, cây cối gãy ngổn ngang. Gió cuốn theo bụi mù mịt, mặt đất phía dưới chân nứt ra một khe hở rộng một trượng, chỉ cần không cẩn thận, mạng nhỏ liền phải nghỉ chơi.
Tổ Thành Song căn bản không biết vì sao mình lại rơi vào hoàn cảnh như này.
Trong hỗn loạn y chỉ nhớ rõ mình vừa bước ra ngoài, nhìn thấy Vạn Tử Hoa cầm một cái tráp đang rỉ máu trong tay, sau đó toàn bộ Võ Di liền đất rung núi chuyển.
Đỉnh núi Thiên Nhạc – nơi ẩn giấu hang động của Võ Di lâu nứt ra một đường từ giữa, lộ ra một khung xương khổng lồ được chế tạo bằng sắt thép.
Thế nhưng kia không chỉ là cái khung xương, trên mỗi một trượng xương thép đều có nỏ pháo, đường đi, cửa sổ nhỏ để vận chuyển vật phẩm, dây thừng để dẫn truyền mệnh lệnh. Nhưng ở bên trong vẫn còn trống rỗng, khuyết thiếu một tổ công nhân làm việc, mặt ngoài cũng chưa phủ núi đá làm da.
Tổ Thành Song trố mắt ngoác mồm nhìn “Võ thần”, mãi cho đến tận khi vật kia vỗ một bàn tay về phía tiểu viện của y.
Giống như đứa nhỏ dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mat-tri-nho-ta-va-ke-thu-yeu-nhau/643534/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.