"............"
Đoạn Tử Minh nhìn Tiêu Dật, vẻ mặt không thể tin được.
Cái gì mà không phải sinh viên, là freelancer chứ??
Sợ là đến đại học cũng không vào được, không có nghề ngỗng gì thì chỉ có thể ăn bám, được bao nuôi thôi đúng không?
Nói nghe thì hay đấy!
Đoạn Tử Minh nở nụ cười khinh thường, hắn không định bận tâm đến thằng nhóc ranh này nữa.
Tiêu Dật giữ vẻ mặt bình thản, không hề dao động trước sự khinh bỉ của Đoạn Tử Minh, nói: "Thật ra tôi khá tò mò về cái suy nghĩ của anh, tại sao khi nhìn thấy hai người đàn ông đi trên đường lại cho rằng họ có mối quan hệ vượt trên tình bạn?"
"Tôi và anh ấy hôn nhau trên đường sao? Hay cầu hôn? Hay l*m t*nh ngay lề đường???" Giọng Tiêu Dật đầy vẻ tò mò, những từ ngữ quá thẳng thắn khiến Đoạn Tử Minh nhất thời nghẹn lời.
Tiêu Dật tiếp tục nói: "Trích lời một vĩ nhân: 'Vừa thấy tay áo ngắn, lập tức nghĩ đến cánh tay trắng, lập tức nghĩ đến th*n th* tr*n tr**, lập tức nghĩ đến cơ quan sinh dục, lập tức nghĩ đến giao cấu, lập tức nghĩ đến tạp giao, lập tức nghĩ đến con hoang.' Xem ra sức tưởng tượng của anh cũng thật phong phú đấy."
Đường Lan Đinh suýt bật cười thành tiếng, đoạn trích lời của Tiêu Dật quả đúng là từng câu từng chữ vàng ngọc, khiến sắc mặt Đoạn Tử Minh lúc xanh lúc trắng, bị phản bác đến không nói nên lời.
Thấy Đoạn Tử Minh vẫn đứng đó không đi, Tiêu Dật có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mat-tri-nho-toi-co-nhieu-hon-nam-nguoi-ban-trai/2843267/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.