Đường Lan Đinh lại một lần nữa xác nhận, Tiêu Thố hiện tại hoàn toàn khác biệt so với Tiêu Thố mà anh từng biết trước đây, thậm chí có thể nói là trái ngược hoàn toàn.
Rốt cuộc, Tiêu Thố trước kia không đời nào có thể làm nũng với anh như vậy.
Nhưng Tiêu Thố trước mắt lại khiến anh nảy sinh một cảm giác quen thuộc đến lạ.
Đúng vậy, Tiêu Thố hiện tại thực ra rất giống với Tiêu Thố trong hiện thực.
Tuy nhiên, vẫn có một chút khác biệt.
Tiêu Thố trong hiện thực ở trước mặt
Đường Lan Đinh thực ra có vẻ “đoan trang” hơn, phần lớn là do cậu ta chú ý đến hình tượng của mình. Mỗi khi ở trước mặt Đường Lan Đinh, cậu ta luôn thu mình lại rất nhiều. Đương nhiên, nếu là bạn thân của Tiêu Thố thì sẽ nói: "Cậu ta đúng là một con công khoe mẽ!"
Hoàn hồn lại, Đường Lan Đinh phát hiện Diệp Kiểu đang nhìn mình. Vừa rồi, dáng vẻ anh nhìn Tiêu Thố thất thần chắc chắn đã bị đối phương nhìn thấy.
Không biết tại sao, Đường Lan Đinh giật mình trong lòng, anh luôn cảm thấy biểu cảm của Diệp Kiểu khi nhìn mình có chút bi thương.
Nhưng rất nhanh Diệp Kiểu lại mỉm cười, dường như cảm xúc đó chỉ là ảo giác của anh mà thôi.
Đường Lan Đinh suy nghĩ một chút, anh nói với Diệp Kiểu: "Tôi nhớ là tôi có để quên một món đồ ở bệnh viện, cậu có thể đi lấy cùng tôi được không?"
Tiêu Thố nói: "Vậy còn tôi?"
Đường Lan Đinh nói: "Cậu ở lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-mat-tri-nho-toi-co-nhieu-hon-nam-nguoi-ban-trai/2843304/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.