Ăn dưa cũng phải có chút đạo đức xã hội chứ?
Có biết nói nửa chừng sẽ khiến người ta nghẹn chết không!
Những người thừa kế tài phiệt vừa bi phẫn vừa tức giận vểnh tai lên, mà người trong cuộc cũng có chút hứng thú nhìn Tống Nhất Xuyên.
Chỉ nghe tiếng lòng của cậu không nhanh không chậm:
_"Này, lại là đại nam chủ trong ân oán của hào môn à? Thất bại trong trận cửu tử đoạt đích rồi bị đuổi ra nước ngoài, nằm gai nếm mật suốt ba năm?"
_"Lần này trở về nước là muốn giành lại tất cả những thứ thuộc về mình sao?!"
_"Không sai, không sai, là một đại nhân vật."
Những người thừa kế gật đầu hiểu ra.
Chẳng trách, chẳng trách!
Lúc trước Diêm Cần Dự từ bỏ vị trí chủ tịch, lặng lẽ rời đi, hóa ra là do gia tộc ép buộc.
Quyết định của trưởng bối nhà họ Diêm hoàn toàn sai lầm, mặc dù người ta là con riêng, địa vị của người mẹ cũng không cao,
Nhưng thủ đoạn lôi đình chắc chắn không phải đám bao cỏ trong nhà có thể so được.
Mấy năm nay đã có bao nhiêu dự án lớn bị hủy bỏ?!
Tổn thất căn bản là không thể đo lường được,
Nếu còn không đưa người trở về thì chỉ sợ báo cáo tài chính hàng năm của tập đoàn Diêm thị sẽ ngày càng khó coi!
Bọn họ không hẹn mà cùng suy nghĩ, đột nhiên giọng nói của Tống Nhất Xuyên lại vang lên trong đầu họ:
_"Chậc chậc chậc, thật đáng tiếc."
"????" Những người thừa kế của hào môn lại hào hứng
Đáng tiếc gì?!
Cứ tiếp tục nói đi chứ!
Những người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nam-phu-ac-doc-bi-doc-tam-cac-dai-lao-tranh-nhau-sung/2744012/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.