"Huynh trưởng…"
Hứa Lan Kỳ vỗ vỗ mái tóc bẩn thỉu của muội muội mình, không hề tỏ ra ghê tởm chút nào.
"Yên tâm đi."
Hứa Phu nhân nghe vậy thì cười lạnh, lời này của Khổng Lang Trung nghe như thật lòng hối cải.
Nhưng trên thực tế vẫn không chịu thả người, sợ nhà bọn họ sẽ đòi hòa ly, chỉ muốn chiếm giữ vị trí thông gia với Hứa gia.
Nhưng Hứa Hân Xu gả chính là đại công tử Khổng gia chứ không phải lão già Khổng Lang Trung này, cong công hiểu lý lẽ tới đâu đi nữa thì có ích gì?
Đợi lúc lão tạ thế, Khổng đại công tử còn không phải sẽ hành hạ muội muội bọn họ đến c.h.ế.t sao.
Vừa chê người ta bát tự không tốt, nhưng lại muốn chiếm giữ thân phận con rể Hứa gia.
Ta nhổ vào! Nghĩ cũng đẹp thật đó!
Hứa Lan Kỳ quyết liệt muốn rời đi, Khổng phu nhân và Khổng đại công tử còn muốn ngăn cản thì đã bị Khổng Lang Trung quát trở về.
Hai kẻ không biết trời cao đất dày làm trò gì vậy? Trung Thư Lệnh là ai chứ, là cận thần của Hoàng đế!
Ngay cả muội muội của hắn mà cũng dám ngược đãi, Khổng Lang Trung chỉ thấy tương lai mù mịt, lần này bọn họ xong đời rồi.
Hứa Hân Xu được đưa về nhà họ Hứa, tắm rửa sạch sẽ rồi mới đến chính viện cùng huynh trưởng và tẩu tẩu dùng cơm tối.
Nàng thận trọng bước vào, bị giam hơn hai mươi ngày, đại tiểu thư hoạt bát ngày xưa cũng bắt đầu trở nên tự ti.
Một đứa trẻ tóc thắt b.í.m hai bên nhảy xuống từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/1816983/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.