Bà lão cười gượng gạo: “Chủ quán, có món gì ăn vậy?”
Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho bà: "Bà xem thực đơn."
"Được." Bà lão nhận lấy thực đơn, tay run run.
"Mẹ, để con xem." Người con gái gây gò ốm yếu nói.
"Không cần, mẹ muốn ra ngoài, mẹ sẽ gọi vài món mẹ muốn ăn." Bà lão nhìn giá cả trên thực đơn đều rất đắt nhưng vì con gái, bà vẫn phải cắn răng gọi ba món: "Gọi rong biển trộn, trứng chưng, thêm một đĩa ốc hương rượu vàng nhưng không cho rượu được không? Con gái tôi không uống rượu được."
Gọi xong, bà trực tiếp trả máy tính bảng cho Diệp Cửu Cửu, sợ con gái và cháu trai nhìn thấy sẽ làm âm lên không ăn mà đòi về.
"Được, xin chờ một lát." Diệp Cửu Cửu rót cho mọi người trà Long Tỉnh vừa pha, sau đó mới quay người rời đi.
Những khách hàng khác nhìn gia đình này từ xa, quân áo của cả nhà đều giặt đến bạc màu, đến đây chắc cũng là vì người phụ nữ kia, bọn họ không hề coi thường, ngược lại còn thật lòng hy vọng hải sản của ông chủ có thể giúp được họ.
Bà lão cố ý đưa con gái đến đây cũng là vì mục đích này.
Ba năm trước, con gái bà đột nhiên mắc bệnh suy thận, từ đó trời như sụp đổ, mấy năm nay mặc dù phối hợp với bác sĩ điều trị nhưng tình trạng của con gái vẫn ngày một tệ hơn, bây giờ ngay cả đi lại cũng trở nên khó khăn.
Bác sĩ nói không thể điều trị bằng cách thông thường nữa, chỉ có thể ghép thận,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/811457/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.