Cá cờ hoảng sợ vùng vây dữ dội, đập nước biển tung tóe, làm ướt đ.â.m cả người cô: "Đừng đập nữa, làm nước biển của tôi mất hết."
Cá cờ vẫn vùng vẫy dữ dội, đập đến nỗi thùng nước lớn rung chuyển, dọa Diệp Cửu Cửu vội vàng đỡ lấy thùng nước, bên dưới toàn là ổ cắm điện, nếu một thùng nước lớn này đổ xuống thì xong đời.
"Để tôi giúp cô." Lăng Dư lại trèo lên, câm lấy vợt lưới từ tay Diệp Cửu Cửu, nhấc con cá cờ nặng năm mươi cân lên, lúc này cá cờ trong tay anh ngoan ngoãn hơn nhiều, giống như bị áp chế huyết thống, không dám nhức nhích.
Lăng Dư thả cá cờ vào một cái thùng trên mặt đất, sau khi thả xuống, anh vừa rời đi, con cá cờ yên tĩnh chưa đầy một phút lại bắt đầu đập thùng âm ầm.
"Đừng ồn ào." Tiểu Ngư một tay cầm há cảo, một tay cầm cán lăn bột, chạy đến gõ vào đầu cá cờ: "Ôn quá làm đầu ta đau."
Cá cờ: "..."
Diệp Cửu Cửu thương hại nhìn con cá cờ, sau đó nhận lấy vợt lưới mà Lăng Dư đưa cho, bắt đầu vớt những con cá khác, không còn cá cờ ở trong, những con cá nhỏ khác có thể thoải mái bơi lội.
Cô vớt ra năm con cá trước, là loại cá tiên, cá chẽm đã xuất hiện trước đó, dài ba mươi cm, mỗi con chỉ nặng khoảng năm cân, cô thả cá vào chậu nước bên cạnh, sau đó tiếp tục vớt những con cá khác.
Bên dưới còn có hơn mười con cá mú đuôi đỏ, kích thước không lớn, mỗi con chỉ nặng hơn một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/811586/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.