Tiểu Trân: "Mẹ, đừng lãng phí tiên"
Bà lão: "Chỉ cân con khỏe lại, mẹ có bỏ bao nhiêu tiên cũng băng lòng."
Nghe người mẹ kiên quyết không chịu từ bỏ mình, Tiểu Trân ôm lấy người mẹ khóc nức nở: "Mẹ..."
"Bà ngoại, mẹ đừng khóc." Đông Đông đang chơi bên cạnh cũng chạy đến ôm hai người, bà cháu ba người ôm nhau khóc, tiếng khóc át cả tiếng côn trùng kêu ngoài cửa sổ.
Sân nhà Diệp Cửu Cửu cây cối um tùm, cũng có tiếng côn trùng kêu, Tiểu Ngư cầm sữa chua chạy khắp sân, thỉnh thoảng lại hét vê phía luống rau mùi thơm đang vo ve: "Bọn mi ồn quá, không ồn nữa thì ta cho bọn mi uống sữa chua.
Diệp Cửu Cửu đang ngồi dưới mái hiên ăn nho suýt cười đến nghẹn: "Muỗi không uống sữa chua, chỉ uống m.á.u thôi, em không về thì chúng nó sẽ cắn em đấy."
"Em không sợ. Tiểu Ngư miệng thì nói không sợ nhưng tốc độ chạy về không hề chậm, chạy đến gần nhìn điện thoại của Diệp Cửu Cửu, trên điện thoại của cô đang phát cách làm tôm nhồi nấm mỡ.
Tiểu Ngư lại quay sang nhìn video dạy chữ mà Lăng Dư đang xem, cô bé vẫn thấy video bên Cửu Cửu hay hơn, bước những bước nhỏ đến bên Diệp Cửu Cửu, nhìn chằm chằm vào những con tôm nhồi màu sắc hấp dẫn trên video: "Muốn ăn cái này."
Diệp Cửu Cửu nhìn người trong video ăn rất ngon, cũng thấy thèm: "Nếu ngày mai có tôm thì chị làm cho em."
"Chắc chắn có." Tiểu Ngư l.i.ế.m nắp sữa chua: "Biển lớn chắc chắn sẽ tặng chúng ta rất nhiều tôm lớn, tôm lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/811690/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.