Tần Dịch không có trả lời câu hỏi của mẹ hắn, Diệp Thu Đồng lập tức thay hắn đáp: “Tần tổng muốn tản bộ, tôi là muốn gọi xe ạ.”
Giang Đan Quỳnh ngẩng đầu nhìn hàng cây bên đường, ngày mùa đông lá cây đều rụng hết, đêm khuya lạnh lẽo như vậy lại tản bộ, cho rằng nơi này là xích đạo sao?
Giang Đan Quỳnh nhìn về phía Diệp Thu Đồng, lúc này Diệp Thu Đồng trông như một chàng trai nhảy đường phố vậy, nào có giống thư ký, bà ôn hoà nói: “Ban nãy, thư ký Diệp rất soái, có sức hút hơn so với nhiều idol mà tôi từng gặp đấy.”
Bà dùng giọng điệu rất nghiêm túc để nói đùa một câu: “Thư ký Diệp, cậu ở bên cạnh A Dịch làm thư ký thật là nhân tài không được trọng dụng, không bằng tôi giới thiệu tài nguyên cho cậu vào giới giải trí nhé.”
Diệp Thu Đồng lui về sau một bước, hơi khom người, nói với Giang Đan Quỳnh: “Phu nhân chê cười, tôi chỉ là muốn tạo thêm niềm vui cho mọi người vào buổi họp thường niên mà thôi, thật sự không có bản lĩnh gì.” Cậu bày ra nụ cười công nghiệp thường ngày: “Tôi vẫn hy vọng được đi theo bên cạnh Tần tổng để học tập nhiều hơn ạ.”
Cậu thấy Giang Đan Quỳnh mặc không nhiều lắm, quan tâm nói: “Tần tổng, phu nhân, hai người mau về đi ạ, nhiệt độ càng ngày càng thấp rồi.”
Tần Dịch “ừ” một tiếng, nhìn Diệp Thu Đồng bảo: “Sáng mai còn có cuộc họp cuối năm, đừng quên.”
“Yên tâm đi, Tần tổng, tôi đã thu xếp xong rồi ạ.”
Hai người giao lưu chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-noi-xau-sau-lung-tong-tai/469272/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.