Nam Kiến Tuyết bị một trận cãi vã ầm ĩ làm cho tỉnh.
Y nghe được một giọng nói quen thuộc đang lớn tiếng chất vấn ai đó vì sao lại không bảo vệ tốt cho y, không cần đoán cũng biết là hoàng huynh của y.
Nghĩ đến chuyện ngất đi khi nãy, Nam Kiến Tuyết chỉ hận không thể tiếp tục hôn mê thêm một lần nữa. Thế nhưng mùi máu tanh quanh quẩn nơi chóp mũi khiến người ta buồn nôn, trên mặt cũng còn dính vết máu, cảm giác vô cùng khó chịu. Mỗi khi nhắm mắt lại, trước mắt y đều hiện lên bộ dáng kh*ng b* như Tu La sống lại của Lương Khải Phong khi đó, khiến y chỉ có thể cắn răng cường ép bản thân tỉnh táo, lắng nghe đám người kia tranh cãi.
Kết quả liền nghe thấy Lương Khải Phong lạnh như băng mà phun ra mấy chữ: "Nàng ta không chết."
Nam Kiến Tuyết tức khắc tỉnh táo hơn phân nửa.
Y đúng là không bị thích khách đả thương đến, nhưng thiếu chút nữa bị chính Lương Khải Phong dọa chết rồi được không ?! Người này làm sao có thể mặt dày mà nói ra mấy lời đương nhiên như vậy chứ ?!
Người đang cùng hắn nói chuyện hiển nhiên cũng bị chọc giận đến nghẹn: "Nàng hiện tại là thê tử của ngươi!"
Lương Khải Phong nghe vậy khẽ cười nhạo một tiếng, giọng điệu hờ hững: "Thê tử? Ngươi rõ ràng biết ta không thích nữ nhân, vậy mà còn dám hạ chỉ ép ta đính hôn với nàng, giờ lại cùng ta nói nàng là thê tử của ta ?"
Nghe thấy những lời này, lỗ tai Nam Kiến Tuyết lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nu-trang-my-nhan-ga-cho-tuong-quan-tho-bao/2920236/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.