Cốc cốc cốc!
Sáng sớm tinh mơ, tiếng đập cửa có quy luật vang lên trong không khí, Tống Tư Âm giãy giụa bước xuống giường, xoa xoa mắt gấu trúc, dùng lực tạo tiếng kẽo kẹt mở cửa nhà ra.
"Ai vậy? Mới sáng sớm đã không cho người khác ngủ?"
Chờ Tống Tư Âm thấy rõ dung mạo người gõ cửa đồng tử cô bất ngờ co rút kịch liệt, cánh tay duỗi ra , theo bản năng định đóng cửa lại.
Nói thì chậm mà hành động thì nhanh, cánh tay người kia đã giữ được cánh cửa, kèm theo đó là giọng nói nghiến răng nghiến lợi.
"Em đã mở cửa cho tôi thì đừng mong có thể đóng lại, đừng tưởng muốn trốn mà tôi không biết."
Mặt Tống Tư Âm đầy vẻ xấu hổ, bấc đắc dĩ mở miệng.
"Chu đội trưởng, sáng sớm tinh mơ đã đến đây là có chuyện gì a? Nếu muốn tìm chị Hạ, được, tôi thay chị đi gọi ."
Nói xong, Tống Tư Âm liền cất bước rời đi, giống như sau lưng có đại thủy quái chuẩn bị tấn công.
Đúng vậy, khi nhìn thấy Chu Đồng, Tống Tư Âm nháy mắt liền nhớ đến tình huống xấu hổ muốn chết của mình.
Cô chưa muốn đối mặt với Chu Đồng, ít nhất không phải bây giờ.
Nhưng Tống Tư Âm đã xuất đầu lộ diện Chu Đồng làm sao có thể để người này rời xa tầm mắt? Cô nhanh chóng bắt lại ống tay áo đối phương, đem người kia xoay lại, đối diện trực tiếp với ánh mắt của cô.
"Em chạy cái gì? Tôi cũng đâu có ăn thịt em?"
Chớp chớp mắt, Tống Tư Âm có hơi chột dạ.
Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-o-cung-ngu-ty-phap-y-ta-cong-mat-roi/358992/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.