Một đêm ngon giấc.
Mãi cho đến khi vào giữa trưa những ta nắng mặt trời xuyên qua từng vách ngăn, soi thẳng khiến gương mặt Hạ Lam hơi nóng lên.
Lúc ấy, cô mới từ từ mở mắt thức dậy.
Toàn thân cô cảm thấy có chút nhão nhão dính dính không thoải mái, còn có người nào đó vẫn đang quấn chặt lấy eo cô như bạch tuột quấn mồi.
“Tư Âm?” Hạ Lam nhẹ nhàng gọi lập tức nghe thấy giọng lẩm bẩm nũng nịu.
Hôm qua, Tống Tư Âm ôm cô ngủ hết một đêm!
Hơn nửa hai người còn ngủ đến tận giữa trưa!
Chuyện này đối với người sống cực kì có nguyên tắc như Hạ Lam mà nói chính là ‘thiên phương dạ đàm’*!
(Thiên phương dạ đàm: Từ nghĩa gốc là tên tập hợp truyện cổ tích (tên bộ truyện cổ tích Nghìn lẻ một đêm),thành ngữ này thường được dùng để chỉ những thứ lạ lùng, chuyện không có thật, hoặc chuyện không thể xảy ra, không thể thành công.
Trong tiếng Việt thường sử dụng cách nói tương đương như: phi lí, chuyện hoang đường, chuyện khó tin, chuyện không tưởng.)
Ý thức được điểm kì lạ này, đáy mắt Hạ Lam hiện lên tia bất thường.
Thành thật mà nói, Hạ Lam là người luôn thấy thiếu cảm giác an toàn.
Trong phạm vi ‘bức trường’ của cô nếu có một thứ dư thừa thì cô sẽ cảnh giác giám sát.
Chứ đừng nói là có thể cùng người khác ngủ chung một giường, hơn nữa còn ôm nhau ngủ.
Giọng nói kia vẫn mơ mơ màng màng.
Tống Tư Âm vẫn chua muốn thức dậy.
Nhưng vẫn nhớ gì đó mà mở miệng thì thầm.
“Chị ơi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-o-cung-ngu-ty-phap-y-ta-cong-mat-roi/359014/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.