Phi Vũ Trang.
Vị đại phu râu tóc điểm sương cẩn thận bắt mạch cho Ảnh Cửu, rồi lại tỉ mỉ quan sát đôi mắt y, cuối cùng thở dài một tiếng đầy tiếc nuối.
"Bẩm trang chủ, vị công tử này hẳn là đã trúng kịch độc. Hiện giờ còn giữ được tính mạng đã là một kỳ tích, chỉ tiếc đôi mắt của công tử, lão phu y thuật nông cạn, đành bất lực."
Dù vốn không ôm nhiều hy vọng, nhưng nghe đại phu nói vậy, Ảnh Cửu vẫn không khỏi chạnh lòng. Y nghĩ cũng phải, ngay cả môn chủ Tả Hạc với y thuật cao minh như thế còn không có cách, thì những đại phu khác lại càng vô vọng.
Sở Mộ Thanh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu ra hiệu cho đại phu lui xuống.
"Tuy rằng không có cách chữa khỏi đôi mắt của ngươi, nhưng Phi Vũ Trang ta có rất nhiều dược liệu quý hiếm, nói vậy đối với mắt ngươi cũng có chút ích lợi." Sở Mộ Thanh lên tiếng, giọng điệu hòa nhã.
Ảnh Cửu một lần nữa quấn chặt dải vải lên mắt, lắc đầu đáp: "Sở trang chủ không cần phí tâm như vậy. Tại hạ chẳng qua chỉ là một cận vệ của chủ nhân, đối với trang chủ cũng không có chỗ nào có thể lợi dụng."
"Ta tìm Nam Cung điện chủ là có chuyện thương thảo, tuyệt đối sẽ không bắt ngươi làm con tin uy h**p điện chủ. Ngươi thật không cần lo lắng." Sở Mộ Thanh hiểu rõ nỗi lo lắng trong lòng Ảnh Cửu, liền thẳng thắn nói rõ. Việc mời Ảnh Cửu đến Phi Vũ Trang, một là để mượn cơ hội này kết giao với Nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-vai-ac-chi-mot-long-sung-the/2856912/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.