Bất kỳ ai hiểu biết chút ít về Nam Cung Nhận đều sẽ không tin những lời này của hắn. Đương nhiên, Sở Mộ Thanh cũng vậy.
Chỉ thấy Sở Mộ Thanh lắc đầu, giọng điệu chắc chắn: "Với tính cách của Nam Cung điện chủ, ta không tin điện chủ thật sự có thể xóa bỏ hoàn toàn ân oán với Li Sát Môn. Huống hồ, dù ngươi không đi trêu chọc phiền toái, phiền toái cũng sẽ tự tìm đến ngươi. Chỉ có nhổ cỏ tận gốc mới có thể một lần mà xong."
Y ngừng một chút, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Nam Cung Nhận: "Chi nhánh Khung Thiên Điện bị tấn công, hàng hóa gặp chuyện chính là minh chứng. Ta tin Nam Cung điện chủ hiểu rõ điều này."
Nam Cung Nhận khẽ mỉm cười, đơn giản không hề giả vờ nữa: "Ngươi nói không sai, Nam Cung Nhận ta quả thật có thù tất báo. Nhưng với sức mạnh của Khung Thiên Điện, dư sức đối phó Li Sát Môn, vậy thì hà cớ gì phải hợp tác với người khác? Huống hồ, chuyện Sở trang chủ ép buộc Ảnh Cửu về Phi Vũ Trang, bổn toạ vẫn còn ghi nhớ."
Sắc mặt Sở Mộ Thanh không đổi, vẫn giữ vẻ hòa nhã: "Nam Cung điện chủ đây đã có chút hiểu lầm ta rồi. Lúc đó chỉ có Ảnh Cửu một mình ở khách đ**m, tại hạ lo sợ Ảnh Cửu lại gặp phải kẻ xấu, hơn nữa Ảnh Cửu còn là ân nhân cứu mạng của A Lăng, cho nên tại hạ mới mời Ảnh Cửu về Phi Vũ Trang làm khách, tuyệt đối không có ý ép buộc."
Nam Cung Nhận hừ lạnh một tiếng, rõ ràng không tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-vai-ac-chi-mot-long-sung-the/2856913/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.