Sáng sớm, cánh cửa phòng Nam Cung Nhận bị gõ dồn dập. Gã sai vặt cung kính truyền lời, Lý Mạc mời hai người bọn họ đến dùng bữa sáng.
Ảnh Cửu vẫn còn say giấc nồng, Nam Cung Nhận khẽ gật đầu với gã sai vặt rồi một mình theo gã đi.
"Nhậm huynh dậy sớm thật!"
Lý Mạc đã sớm chờ sẵn bên bàn ăn, thấy Nam Cung Nhận liền nhiệt tình chào hỏi. Dù chỉ là bữa sáng, nhưng thức ăn bày biện trên bàn lại vô cùng phong phú, đủ để hình dung vị bằng hữu của Lý Mạc giàu có đến mức nào.
"Lý huynh cũng vậy." Nam Cung Nhận thản nhiên ngồi xuống vị trí đối diện Lý Mạc.
"Sao không thấy vị kia đi cùng huynh?" Lý Mạc tò mò hỏi.
Nam Cung Nhận ung dung đáp: "Tối qua hơi mệt, y vẫn chưa tỉnh giấc."
"Chậc chậc chậc, Nhậm huynh thật là không biết thương hoa tiếc ngọc." Lý Mạc trêu chọc.
Nam Cung Nhận khẽ nhướng mày, không để bụng câu nói đùa của Lý Mạc.
Bữa sáng diễn ra khá yên bình, nếu bỏ qua vị khách không mời mà đến bất ngờ xuất hiện sau đó.
Một lưỡi kiếm sắc bén lóe sáng xé gió lao đến, nhưng còn chưa kịp chạm vào Nam Cung Nhận đã bị Thiên Ảnh nhanh như chớp cản lại. Không gian trên boong thuyền nhỏ hẹp, hai người lập tức triển khai thế giao chiến. Thiên Ảnh không hề nương tay dù đối phương võ công kém xa mình, hơn nữa lại là một nữ nhân. Mỗi chiêu thức của ả đều tàn nhẫn, không chút lưu tình. Nữ nhân kia cố hết sức chống đỡ, trên người đã trúng vài đòn, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-vai-ac-chi-mot-long-sung-the/2856921/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.