Vầng trăng đêm nay dường như cũng thấu hiểu chuyện tốt sắp đến với Ảnh Cửu mà trở nên sáng tỏ lạ thường, thứ ánh sáng dịu nhẹ bao phủ lấy y.
Bên trong bình phong vọng ra tiếng nước ào ào, Ảnh Cửu ngồi ngay ngắn trên mép giường, trong lòng vừa thấp thỏm vừa mong chờ. Bàn tay y nắm chặt chiếc bình sứ trắng nhỏ bé, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, đủ thấy y vẫn đang giằng xé trong những đấu tranh tâm lý cuối cùng.
Lại thêm một khoảng thời gian ngắn ngủi trôi qua, vừa lúc Nam Cung Nhận sắp sửa tắm gội xong, Ảnh Cửu giật mình bừng tỉnh, không chút do dự đổ ra một viên thuốc tròn trịa rồi nuốt vội vào bụng. Sau đó, y nhanh chóng giấu chiếc bình sứ đi nơi mà Nam Cung Nhận không thể nhìn thấy.
Chỉ một lát sau khi uống viên thuốc, Ảnh Cửu cảm nhận được cơ thể mình từ trong ra ngoài đang dần ấm lên. Thứ nhiệt độ này không hề nóng rực mà ngược lại vô cùng dễ chịu, tựa như giữa đêm đông giá rét bỗng được khoác thêm một chiếc áo lông vũ ấm áp, lại được ai đó đặt vào tay một ly nước nóng. Hoặc giống như đang giữa cơn gió lạnh lẽo bỗng được vòng tay ai đó ôm trọn vào lòng, thật thoải mái và ấm áp biết bao.
Ảnh Cửu vẫn đoan trang ngồi yên trên mép giường, chỉ có đôi má ửng hồng như được tô điểm bởi phấn son của nữ nhi, tố cáo trạng thái khác thường của y lúc này.
Nam Cung Nhận tắm gội xong, chỉ khoác hờ một thân áo lót màu trắng, mang theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-vai-ac-chi-mot-long-sung-the/2856926/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.