Ngu Tử ngồi trên xe lăn, được Lê Trác Cẩn, người có ý đồ riêng, tiếp tục đẩy ra ngoài. Tiếng động từ khu ghế ngồi không hề lọt vào tai Lê Trác Cẩn.
Nhân viên công tác do dự mở lời: "Thầy Ngu, với tình trạng của thầy Lê... có cần chúng tôi hỗ trợ không?"
Ngu Tử suy nghĩ một chút, cảm thấy dù có ở lại thì với tình trạng hiện giờ của Lăng Tống Bạch, có lẽ cũng không giải thích được chuyện gì, vì vậy quyết định theo Lê Trác Cẩn đi.
"Không cần đâu, cảm ơn, không sao đâu." Ngu Tử mỉm cười với các nhân viên.
Lê Trác Cẩn đi nhanh hơn, đẩy Ngu Tử đi về phía trước, còn mở miệng dạy bảo: "Đang chạy trốn mà em còn tốn thời gian nói chuyện với người khác, trong phim, người như em chỉ sống được ba phút thôi, em có biết không?"
Ngu Tử: "… Anh thật sự chưa say sao?"
"Chắc chắn là chưa." Lê Trác Cẩn trả lời dứt khoát, "Tôi còn có thể đẩy xe lăn của em đi theo một đường thẳng… Nhưng giờ muốn trốn đi, chúng ta phải nhanh hơn quỷ, nên đừng lãng phí thời gian đi theo đường thẳng nữa."
Ngu Tử: "…"
Thôi đi.
【Cười chết tôi, mặc dù tình huống bây giờ khá kỳ lạ, nhưng cặp đôi này vẫn rất thú vị.】
【Aaaaaa, tôi nguyện dâng hiến bản thân! Lê ảnh đế, tôi sẽ dâng hiến bản thân cho anh!】
【Đây mới là tình cảm chân thật! Nếu các cậu chưa tái hôn, tôi sẽ biểu diễn ngược móc!】
【Hóa ra Lê ảnh đế uống rượu không tốt đến thế, anh ấy có uống mấy ly đâu, không trách được anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thoa-thuan-hon-nhan-ket-thuc-lai-mang-thai-trong-chuong-trinh-ly-hon/1864592/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.