Trung Quốc, vào lúc chiều tối, nhà họ Chúc—
Chúc Huyền đang chơi cờ vây với em trai Chúc Quyết.
Trợ lý của Chúc Huyền vừa lúc gọi đến, y nghe máy, bật loa ngoài, đặt điện thoại lên bàn và tiếp tục cầm một quân cờ.
"Chúc Tổng, chào buổi tối." Trợ lý bên kia đầu dây nói với giọng nghiêm túc: "Không biết ngài còn nhớ Lăng Tống Bạch không? Anh ta mới tham gia một chương trình truyền hình thực tế gần đây, đã nhắc đến quá khứ của ngài, bao gồm việc ngài từng hỗ trợ anh ta rất nhiều trong việc trở thành ca sĩ. Tôi đã thông báo và xử lý xong, sẽ không để thông tin của ngài bị cuốn vào bất kỳ tranh cãi hay tin đồn nào. Tuy nhiên, không biết ngài có chỉ thị gì thêm không?"
Chúc Huyền hơi ngừng lại, Chúc Quyết phía đối diện có chút nghi hoặc hỏi: "Lăng Tống Bạch? Em nhớ cái tên này, không phải là búp bê mà anh dùng để trang trí sao? Hai người còn có liên lạc à?"
Chúc Huyền thở dài: "Lâu rồi không có liên lạc, hồi đó em mắng anh thậm tệ như vậy, anh còn mặt mũi nào mà âm thầm giúp đỡ? Hơn nữa, anh vốn chỉ coi cậu ấy là một người em, khi đó suy nghĩ không thấu đáo, nhưng cũng đã nhận ra sai lầm và sửa lại rồi. À mà, từ 'búp bê' quá khó nghe, sao em luôn nói chuyện chua ngoa như vậy?"
"Chua ngoa? Nhưng may là em không có trải nghiệm yêu đương với 'em trai', ít nhất không làm người ta thấy ghê tởm."
Chúc Huyền không giận, chỉ thở dài một hơi: "Lăng Tống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thoa-thuan-hon-nhan-ket-thuc-lai-mang-thai-trong-chuong-trinh-ly-hon/1864590/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.