"Được rồi, đừng nói nữa."
Không muốn tiếp tục chủ đề đó, Tần Trình ngẩng đầu nhìn Bạch Khâm, gượng gạo mỉm cười: "Vừa rồi cậu đột nhiên đi đâu vậy?"
Vẻ mặt của Tần Trình khiến Bạch Khâm hơi khựng lại, sau một thoáng suy nghĩ, cậu ta kéo Tần Trình sang một bên, hạ giọng nói: "Tớ vừa chuẩn bị cho cậu một bất ngờ."
"Bất ngờ gì cơ?"
"Là..." Bạch Khâm không nói thẳng, chỉ cười cười:
"Tớ kiếm được một món đồ hay lắm."
"Cậu đừng hỏi trước, lát nữa sẽ biết là bất ngờ gì." Cậu ta ghé sát tai Tần Trình, thì thầm: "Có liên quan đến ông anh trai mới được tìm thấy của cậu đấy."
Tần Trình cau mày nhìn Bạch Khâm, không hiểu được ý của cậu ta.
"Ê, lát nữa nghe tớ. Chút nữa chúng ta cùng đến tìm anh ta, đảm bảo cậu sẽ ngạc nhiên lớn."
Dù vẫn chưa hiểu rõ, nhưng Tần Trình biết tính Bạch Khâm. Mơ hồ đoán được chuyện này chắc chắn là đang nhắm vào Giang Tiền.
"Nơi này là địa bàn nhà họ Tô, đừng làm bậy." Y hạ giọng cảnh cáo.
"Yên tâm đi, không sao đâu." Bạch Khâm vẫy tay, không mấy để tâm:
"Chỉ là cho anh ta bẽ mặt chút thôi."
Tần Trình nửa tin nửa ngờ, hơi ngẩng cằm quan sát khắp buổi tiệc, nhưng không thấy bóng dáng Giang Tiền đâu, trong lòng bất chợt dâng lên một tia bất an khó hiểu.
Trái ngược với Tần Trình, Bạch Khâm lúc này đang nhìn chằm chằm về phía cầu thang nơi Giang Tiền vừa đi lên tầng hai. Sau khi xác định rõ ràng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792727/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.