Không ngờ được rằng, Nhạc Sâm chẳng những nhìn thấu được trò "giả bệnh" của ông nội, mà còn thoát khỏi vòng vây của đám vệ sĩ, khiến họ phải chia nhau đi khắp nơi tìm kiếm bóng dáng cậu ta.
Không ai có thể đoán được rằng Nhạc Sâm lại chọn cách chạy ngược hướng, không ra cổng bệnh viện mà lại phi thẳng lên tầng, còn tiện tay lôi theo cả một "tiểu học trưởng" chẳng biết mô tê gì.
Tô Nhung vừa định mở miệng sau khi nghe xong lời giải thích, thì đột nhiên đối phương lại một lần nữa áp sát, thân hình cao lớn đ è xuống khiến cậu phải lùi lại.
Tiếng bước chân khe khẽ vang lên ở ngoài hành lang.
Vì muốn nghe rõ âm thanh bên ngoài, Nhạc Sâm phải ghé tai sát vào cánh cửa, còn Tô Nhung thì bị kẹt giữa ngực đối phương, đầu áp sát lên lồ ng ngực rắn chắc, bên tai chỉ toàn là tiếng tim đập dồn dập mạnh mẽ.
Thình thịch... thình thịch...
Nghe rõ đến lạ thường.
Có lẽ cậu ấy đang rất căng thẳng. – Tô Nhung nghĩ thầm.
Nếu bị bắt được thì sẽ bị kéo đi xem mắt mất thôi.
Trong bầu không khí căng thẳng đó, Tô Nhung cũng không dám thở mạnh, yên lặng bị ôm gọn trong không gian chật hẹp, chỉ chăm chú lắng nghe tiếng bước chân ngoài cửa – dường như người kia đang mở từng cánh cửa một để kiểm tra.
Khi âm thanh càng lúc càng gần, Tô Nhung hoảng hốt nhìn về phía Nhạc Sâm, hai tay bản năng túm lấy vạt áo đối phương, tim đập liên hồi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792735/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.