"Hắn thích em thì có thể nhốt em lại sao?"
Giọng hỏi khẽ, nhưng lạnh lẽo như lưỡi dao lướt qua da thịt. Trong ánh mắt của Hứa Cảnh Dịch lúc này, sát khí lạnh buốt đã hiện rõ. Tay kia của anh chậm rãi nâng lên, lướt nhẹ qua cằm Tô Nhung, đầu ngón tay m ơn trớn trên làn da mỏng manh dễ vỡ ấy.
Anh nói: "Tiểu Nhung, nếu như anh cũng thích em..."
"Vậy anh có thể nhốt em lại không?"
Chương 75 Tư thế ngồi của Tô Nhung lúc này khiến hai chân bị mở rộng ra, hoàn toàn không thể thoát khỏi cái ôm giam cầm đến ngạt thở kia. Nhưng điều thật sự khiến cậu nghẹt thở... là câu hỏi vừa rồi. Dù nghĩ thế nào, cậu cũng không tin nổi câu đó lại thốt ra từ chính miệng Hứa Cảnh Dịch. Người thanh mai trúc mã từng dịu dàng như ngọc ấy, người luôn đối đãi nhẹ nhàng với cậu, sao có thể nói ra lời điên rồ đến vậy? Nhưng bàn tay lạnh lẽo đặt trên cổ, ánh mắt đen tối chất chứa lệ khí trước mặt, và cả cánh tay bất giác trượt xuống thắt lưng — tất cả khiến Tô Nhung không thể không thừa nhận, Hứa Cảnh Dịch của hiện tại... đã không còn là người mà cậu từng quen. Nhất là bàn tay kia — lạnh đến thấu xương, khiến Tô Nhung không nhịn được khẽ cau mày. Khi cảm nhận được ngón tay như rắn lượn dọc theo eo mình, cuối cùng cậu cũng không thể chịu đựng thêm, vội đưa tay giữ lấy tay anh, ngăn cản hành động tiếp theo. "Anh Cảnh...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792829/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.