Tính tình nóng nảy, vậy thì dùng bạo lực để đối phó.
Đây là suy nghĩ vốn có của một tuyển thủ đường trên, nhưng nếu câu này có thể được thốt ra từ miệng của Ngôn Bạch Xuyên, thì chắc chắn là có lý do.
"Đội trưởng, em đang nói về Hứa Nhan sao?"
Lê Hạ không chắc chắn hỏi.
Ngôn Bạch Xuyên nhíu mày, mím môi, trông có vẻ đang suy nghĩ gì đó rất nghiêm túc. Nghe thấy câu hỏi, cậu không phản đối mà gật đầu một cái.
"Đúng là anh ta."
"Dùng sự mềm mại để khắc chế sự cứng rắn."
Thấy Ngôn Bạch Xuyên ngẩng đầu lên, Lê Hạ biết cậu không hiểu, liền giải thích:
"Đội trưởng, em thử nghĩ mà xem, bây giờ chúng ta cần phải dùng tâm lý để thuyết phục anh ta gia nhập đội chúng ta."
"Phải cảm hóa anh ta, để anh ta nhận ra những điều tốt đẹp của đội chúng ta. Nếu anh ta có chê bai gì, nếu có thể nhẫn nhịn thì hãy nhẫn nhịn, giữ lại cơn giận, dù sao bây giờ chúng ta đang trong giai đoạn quan trọng."
Nhẫn nhịn, cảm hóa.
Trong đầu Ngôn Bạch Xuyên không khỏi hiện lên đôi mắt lạnh lùng ấy... Mẹ nó, cảm hóa.
"Cảm ơn, em hiểu rồi."
Sau khi hỏi Lê Hạ xong, Ngôn Bạch Xuyên mở Weibo, lướt qua những bình luận hôm trước chưa xem hết, biết đâu có gì bất ngờ.
[Mới xem xong buổi livestream của con trai, tôi dám chắc cậu ấy sắp làm nũng rồi, chẳng ai có thể thờ ơ với cậu ấy được đâu.]
[Đúng thật, không ngờ, sau khi nhuộm tóc màu hồng cậu ấy lại không dữ dằn nữa, trông giống như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tim-nham-anh-trai-hoang-da/2889578/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.