【Ký chủ?】
【Ký chủ, mau tỉnh lại!】
Bên tai truyền đến giọng nói đầy lo lắng của Aivis. Sau một tiếng rên khẽ, Úc Thanh Hoàn chậm rãi tỉnh lại. Trong phòng không quá sáng, thậm chí có thể nói là mờ tối, nhưng mất một lúc cậu mới hoàn toàn thích nghi mà mở mắt...
Đây là một căn phòng hoàn toàn xa lạ.
Ký ức dần sống lại. Sau khi rời khỏi nhà hàng, Tư Đình kéo cậu vào một con hẻm vắng người, sau đó cổ tay phải truyền đến cảm giác đau nhói như bị kim châm, kể từ đó cậu liền mất đi ý thức.
Cùng với động tác ngồi dậy, một lực kéo kỳ lạ kèm theo tiếng va chạm kim loại vang lên. Cậu cúi đầu nhìn, cổ tay trái vốn nên mang thiết bị đầu cuối giờ lại đeo một chiếc còng tay. Dây xích dài một đầu nối vào còng tay, đầu còn lại cắm sâu vào cột giường.
【Tôi bị bắt cóc rồi?】
Úc Thanh Hoàn đảo mắt nhìn quanh. Sau khi xác nhận nơi này không phải căn tầng hầm ẩm thấp tăm tối liền thở phào nhẹ nhõm. Cậu ngả người nằm trở lại, cảm nhận lớp nệm mềm mại dưới thân, gối đầu êm ái, chăn mỏng nhẹ nhưng vô cùng ấm áp. Nhiệt độ trong phòng cũng vừa vặn, không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với ký túc xá bình dân kia.
【 Sớm biết được ở tốt thế này, tôi thà "bị bắt" sớm một chút còn hơn.】
【Đúng vậy, ký chủ, cậu bị bắt cóc rồi.】
【Khoan đã... sao cậu chấp nhận nhanh thế? Không định vùng vẫy thử sao? Thử kéo dây xích xem có rớt ra không, rồi tìm cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-toi-dang-xuat/2759117/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.