Tư Đình mím chặt môi, cổ họng bật ra một tiếng "ừm" khàn khàn. Hắn lao tới trước mặt Úc Thanh Hoàn với tốc độ nhanh nhất, nhưng lại dùng lực đạo dịu dàng nhất ôm lấy dẫn đường, đè cậu xuống dưới thân.
Khoảnh khắc môi chạm môi, hai tay của dẫn đường đặt lên vai hắn, không phải để đẩy ra mà kéo họ lại gần nhau hơn. Tư Đình phải cố hết sức để kiềm chế bản thân mới có thể giữ cho tiết tấu nụ hôn này ở mức độ dịu dàng, bởi hắn biết Úc Thanh Hoàn không thích những động tác thô bạo quá mức.
Chỉ cần dịu dàng, Úc Thanh Hoàn sẽ mặc cho hắn làm càn.
Như vậy, hắn có thể làm được nhiều chuyện hơn nữa.
Những chiếc cúc áo lần lượt được tháo ra từng cái một. Úc Thanh Hoàn nắm lấy cổ tay Tư Đình, muốn ngăn cản động tác của hắn, nhưng chỉ cần phân tâm để lo mấy cái cúc áo, hơi thở khi hôn liền rối loạn, cảm giác nghẹt thở khiến dẫn đường trở nên choáng váng, cuối cùng lại mất cả hai bên.
Không biết sau lưng cậu Tư Đình đã âm thầm luyện tập những gì, kỹ thuật hôn không chỉ tiến bộ vượt bậc mà dường như còn trở nên vô cùng am hiểu cơ thể cậu. Thân nhiệt của lính gác vốn cao hơn người dẫn đường một chút, lòng bàn tay nóng rực áp lên da thịt cậu, khiến cậu không nhịn được rơi nước mắt, nức nở kêu lên.
So với trước đây, động tác của Tư Đình đã dịu dàng hơn rất nhiều, không còn cắn rách da cậu nữa, hắn chỉ không ngừng rải xuống cơ thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-toi-dang-xuat/2759121/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.