Ngay khoảnh khắc phát hiện ra Tư Đình, Úc Thanh Hoàn lập tức rụt tay lại. Tuy phản ứng của cậu đã rất nhanh nhưng Tư Đình đã sớm nhìn thấy hết thảy. Lúc này, toàn thân nam quỷ lượn lờ hắc khí, ánh mắt như lưỡi dao sắc bén muốn đâm chết A Mãng ngay tại chỗ.
Dù Heinrich đôi khi làm người có chút đê tiện, nhưng A Mãng vẫn là người y tin tưởng nhất trong tổ chức này. Bình thường đùa cợt thì không sao nhưng khi thực sự động đến tính mạng, đương nhiên y sẽ che chở cho cấp dưới của mình. Bằng vào trực giác, Heinrich bước lên che khuất tầm mắt Tư Đình đang nhìn A Mãng, kéo A Mãng đứng dậy, nói:
"Ừm thì... tôi có chút chuyện muốn nói với Thanh Hoàn, A Mãng cậu... cậu ra ngoài trước đi. Cậu ấy vừa tỉnh lại chắc là đói rồi, cậu đi làm chút gì ngon ngon cho cậu ấy ăn nhé."
Dù đã được tiêm dinh dưỡng định kỳ để duy trì nguồn năng lượng cho dẫn đường, nhưng cậu tỉnh lại thì tất nhiên sẽ muốn ăn gì đó ngon lành. Vệ binh nghe thấy hợp lý liền rời đi, xuống lầu chuẩn bị.
Cửa vừa khép lại nam quỷ đã lướt tới giường. Tư Đình gấp gáp hôn lên môi Úc Thanh Hoàn, sau đó còn tức giận mà cắn môi cậu một cái, hắn cắn rất nhẹ, không làm rách da cậu.
Bách Tuế được Úc Thanh Hoàn thả ra, mèo xiêm nhỏ lặng lẽ nhìn dẫn đường thật lâu, ánh mắt như mang theo một tia bất đắc dĩ. Nó chủ động nhảy lên đùi Heinrich, lật người, phơi ra cái bụng nhỏ mềm mại để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-toi-dang-xuat/2759144/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.