Có đôi khi được người khác chăm sóc những điều nhỏ nhặt, thật là chuyện làm ta cảm thấy ấm lòng.
===============
Nhất là ánh mắt đắc ý dào dạt lúc gần đi của Cảnh Nhất Thành……
Nguyễn Thần Hiên nện một đấm thật mạnh lên tay lái, ngọn lửa phẫn nộ thiêu cháy sạch sành sanh lý trí của y, cả đầu chỉ còn lại bộ dáng ti tiện bỉ ổi vừa đắc ý vừa khiêu khích của Cảnh Nhất Thành.
Thắng một lần là giỏi lắm sao? Thắng một lần là nghĩ mình không cần lo lắng nữa? Thắng một lần là nghĩ mình là thiên hạ vô địch rất lợi hại à?
Ha ha, tốt lắm, Cảnh Nhất Thành đã thành công khơi dậy ham muốn chiến thắng của y, cũng thành công làm trong đầu y nảy ra suy nghĩ cướp người – chỉ cần y thắng, cho dù tình cảm không phải tình anh em, vẫn tốt hơn để Hứa Thừa Hạo trở thành lực lượng trợ giúp cho Cảnh Nhất Thành!
Đợi y về nhà xử lý xong thằng con riêng, y sẽ đến nhúng chân vào chuyện của bọn họ!
Đúng, điên rồi, Cảnh Nhất Thành điên rồi, y cũng bị Cảnh Nhất Thành bức cho điên rồi! Bây giờ để xem ai điên triệt để!
Nguyễn Thần Hiên đạp mạnh chân ga, lái xe phóng về nhà.
Bên kia.
Nếu nói Nguyễn Thần Hiên là phẫn nộ và không cam lòng, vậy Cảnh Nhất Thành là vô cùng đắc ý – mặc dù hiện tại, hắn đang ngồi ở ghế phụ với bộ mặt không biểu cảm, chẳng có gì khác với trước kia, nhưng từ ánh mắt dại ra của hắn, có thể thấy hắn đang hồi tưởng trong lòng bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-thanh-banh-xe-du-phong-ca-nam-chinh-lan-nam-phan-dien-deu-theo-doi-ta/2397779/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.