Trong một khoảng thời gian không dài sau đó, cuộc sống ở trường Trung học Số 1 trông thì có vẻ khô khan nhàm chán nhưng ngày nào cũng xảy ra những chuyện hay ho mới mẻ.
Chẳng hạn như ai đó yêu sớm rồi bị gọi phụ huynh.
Hay là ai đó đêm qua không về, sáng sớm bị thầy Lại lôi ra hành lang đứng lạnh run cầm cập.
Cuộc sống của Trần Mặc không có gì thay đổi, nhưng cũng có chút khác biệt.
Sự khác biệt ấy chỉ là cảm giác của riêng cậu, cậu có thể nhận rõ ràng những thay đổi rất nhỏ mà bên ngoài mang đến cho cậu. Nếu nói rằng kiếp trước những năm tháng trung học của cậu bị chia thành hai phần, phần đầu tiên đầy rẫy những cú đấm bạo lực tàn nhẫn, thì sau khi được nhà họ Dương nhận về lại là sự đè nén và ngột ngạt vô tận.
Trần Mặc chưa bao giờ có khái niệm giải thích cho người ngoài về cách sống và thái độ của mình.
Trước kia không, bây giờ cũng vậy.
Nhưng chỉ vì một bộ phim tài liệu ngắn mà cậu bị ép trở thành đối tượng để người ta tìm hiểu, phân tích, trêu chọc thậm chí là ghen tị.
Dù chưa từng trải qua nhưng giờ đây Trần Mặc đã không còn là người từng cảm thấy lạc lõng khi đối diện với sự chênh lệch giai cấp và môi trường học tập khác biệt nữa. Những chuyện cậu gặp phải đều được xử lý tốt đẹp, cũng như có thể đón nhận mọi ánh nhìn và đánh giá về bản thân. Tốt hay xấu, cậu đều tiếp nhận một cách bình thản.
"Nè, trà sữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-trung-sinh-cau-chu-that-bat-dau-duong-sinh/1227470/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.