Lâm Việt đang ở tư thế nửa cúi mình trong thau tắm, lại thêm tâm trí có phần thả lỏng, nên cậu không kịp nhận ra Thẩm Hoài Chi đã bước vào, dẫn tới hiện tại hai người xấu hổ nhìn nhau.
Cả hai không hẹn mà cùng nghĩ đến một điều: Sao hôm nay lại xấu hổ đến thế này?
Trong thoáng chốc, Thẩm Hoài Chi đỏ mặt tía tai, bối rối không biết phải làm sao. Y thấy xấu hổ vì đầu óc mình lúc này chỉ toàn nghĩ đến khoảng da trắng nõn trên cổ Lâm Việt, khiến bản thân không tránh khỏi cảm giác ngượng ngùng, gương mặt nóng bừng.
Lâm Việt vẫn giữ nét mặt không cảm xúc, lặng lẽ ngồi thẳng dậy, rồi co mình lại trong thau tắm. Cậu dùng khăn che mặt như thể muốn giả vờ không nhìn thấy gì.
Hiển nhiên đây không phải là lúc để Thẩm Hoài Chi suy nghĩ quá nhiều. Khi tay vừa chạm đến cánh cửa định mở ra ngoài, y chợt cảm thấy hành động này có phần bất lịch sự.
Sau một hồi do dự, y vẫn hạ giọng nói: "Xin lỗi..... Ta thấy trong phòng không thắp đèn, tưởng em đã ngủ nên không gõ cửa. Thật thất lễ..... Ta sẽ ra ngoài đợi. Khi nào xong thì gọi ta. À, thau nước tắm hơi nặng, lát nữa ta sẽ đến đổ giúp, em chỉ cần để đó là được."
Hôm nay, trong ngày thành thân, nến đỏ ở tân phòng đã được thắp lên từ lúc tân lang ra ngoài. Nhưng nến đỏ dù lớn hay nhỏ đều có giới hạn, thường sẽ cháy dở một đoạn sau lễ bái đường, và vào buổi tối thì sẽ cháy hết.
Khi Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717696/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.