Lâm Dương thuở nhỏ cũng không phải chưa từng đến tư thục. Chung quy là cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt (gần sông thì được nước, gần đèn thì sáng),nhà hắn cùng Cao Tú Tài cũng thường xuyên qua lại.
Vậy nên 4 năm trước, khi Lâm Dương vừa tròn 9 tuổi, cha nương liền đưa hắn đến tư thục một lần.
Lúc ấy đúng vào kỳ thi Phủ, mấy học trò lớn tuổi hơn của Cao Tú Tài đều đi tham gia thi cử, trong tư thục chỉ còn lại mấy đứa trẻ mới nhập học. Nghe nói phu thê Lâm Viễn muốn cho Lâm Dương vào học, Cao Tú Tài lập tức đồng ý, còn bảo hôm sau cứ để Lâm Dương theo mấy đứa trẻ kia cùng nhau đến lớp.
Lâm Việt còn nhớ rõ, sáng sớm hôm đó, cả nhà bọn họ dậy thật sớm, thậm chí còn ăn một bữa sáng có thịt, sau đó ba người vô cùng hớn hở tiễn Lâm Dương ra cửa. Khi ấy, trong lòng bọn họ tràn đầy mong chờ, hy vọng Lâm Dương sẽ bộc lộ thiên phú hơn người.
Kết quả, ngay hôm sau, Lâm Dương sống chết không chịu đi học, nói là nghe không vào, so với việc ngồi cả ngày trong tư thục, hắn thà đi theo cha nương ra ruộng làm việc còn hơn.
Nương cậu tức giận đến mức không kiềm được, liền túm lấy cây gậy, quất cho Lâm Dương một trận. Cả nhà thay phiên ra trận, khuyên nhủ đủ điều, nhưng Lâm Dương vẫn không chịu thay đổi ý định.
Khi đó, Lâm Việt lần đầu tiên cảm thấy đệ đệ mình quả thực là kẻ cứng đầu.
Nhà bọn họ vốn dĩ là nghiêm mẫu từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717767/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.