Từ khi quyết định mở tư thục, Lâm Việt cứ bận tối mắt tối mũi, chuyện buôn bán trên trấn đành phải tạm gác lại.
Mấy ngày nay, chỉ có một mình Thẩm Lăng Chi lên trấn bán hàng. Cậu ấy chủ yếu bán các món quen thuộc như bánh xốp, bánh kiều mạch, bánh bí đỏ nếp... Tuy vẫn bán được, nhưng thu nhập không còn được như trước, mỗi ngày kiếm 200 văn đã thành chuyện xa vời.
Dù mấy hôm nay không lên trấn, nhưng Lâm Việt vẫn suy tính xem nên làm món gì mới để kéo lại sinh ý cho quán ăn vặt.
Chiều nay, sau khi từ ruộng về, cậu chui ngay vào bếp, lục tung một hồi rồi lại chạy ra nhà chính tìm kiếm. Cuối cùng, cậu lôi ra được hai vại đường ngâm hoa quế. Đây là đường ngâm hoa quế mà cậu đã làm từ mùa trước, khi hoa trên núi nở rộ. Ban đầu có ba vại, nhưng một vại đã dùng hết để làm bánh, giờ chỉ còn lại hai.
Ngoài ra, cậu còn tìm thấy một rổ hạt dẻ phơi khô và táo khô, đều là nguyên liệu có thể tận dụng để làm điểm tâm. Lâm Việt kiểm tra từng món, cái nào hỏng thì nhặt bỏ, phần còn lại được thu dọn gọn gàng để dễ lấy ra dùng sau này.
Cuối cùng, Lâm Việt kiểm kê lại quà nhập học mà Thẩm Hoài Chi nhận được hôm nay. Rau cần vẫn còn tươi, phải tranh thủ ăn hết trong hai ngày tới. Vì đang là tháng 9, nhiều phụ huynh gửi biếu cả hạt sen tươi, gom lại cũng được gần một chậu lớn. Nghe nói mùa thu ăn hạt sen có thể bổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717766/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.