Vốn dĩ Tống Tân Tuyết không phải vừa đến đã muốn bán ruộng. Hôm qua, sau khi đưa phu quân vào y quán, bởi đến muộn, đại phu đã về nhà nghỉ ngơi, trong y quán chỉ còn một gã học đồ. Học đồ cũng không rõ ràng bệnh tình, chỉ nói muốn chữa khỏi e là tốn ít nhất vài lượng bạc.
Trên người Tống Tân Tuyết chỉ mang theo ba lượng bạc, sợ bạc không đủ lại lỡ dở việc chữa trị, bà đành để lại toàn bộ số bạc cho trượng phu, dặn con ở lại trông chừng, rồi vội vàng về nhà xoay sở bạc.
Năm nay, đại nhi nữ vừa xuất giá, tiểu nhi tử lại được đưa vào tư thục, trước sau tiêu tốn không ít, tiền tích góp trong nhà gần như cạn kiệt. Không ngờ lại xảy ra chuyện như thế này, chẳng còn cách nào khác, bà đành đi vay bạc.
Đầu tiên, bà tìm đến nhà đại bá và tiểu thúc. Nghĩ rằng đều là huynh đệ ruột thịt, lại qua lại thân thiết, ít nhất cũng vay được một hai lạng bạc. Nào ngờ, đại bá nói trong nhà sắp cưới tức phụ cho nhi tử, toàn bộ tiền bạc đã dùng làm sính lễ. Nhưng vì nể tình bà mở lời, cũng không thể để nàng tay không mà về, nên cho mượn...... 100 văn tiền.
Lúc đó, Tống Tân Tuyết cũng không rõ mình nghĩ gì, trong lòng vừa chua xót vừa bất lực. Theo lý, bà nên cảm tạ người ta cho mượn tiền, nhưng 100 văn này có thể làm được gì chứ? Không nhận thì sợ đến lúc chữa bệnh lại thiếu đúng 100 văn, nên bà đành cắn răng nhận lấy, còn cam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717776/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.