Có ý gì?
Hoài Vương phủ không có chuyện tịnh thân?
Nói cách khác —— Viễn Châu chưa tịnh thân!
Dụ Quân Chước sững sờ nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt, cả người đều cứng đờ.
Từ trước đến nay, y luôn xem đối phương như thái giám, nên chưa từng kiêng dè điều gì. Không chỉ thường xuyên thay quần áo trước mặt hắn, mà còn để hắn tắm rửa, kỳ lưng cho mình... Kết quả bây giờ, Viễn Châu lại nói chưa tịnh thân?
Nam nhân chỉ khẽ cúi người hành lễ với y, rồi rời khỏi tẩm điện.
Dụ Quân Chước muốn gọi người quay lại, nhưng há miệng lại không thể thốt nên lời. Y không biết gọi lại thì phải nói gì. Thực ra, lúc này lòng y rối như tơ vò, đến mức bản thân cũng chẳng rõ rốt cuộc mình muốn hỏi điều gì.
Nếu Viễn Châu cũng giống y..... Vậy chuyện tối qua sẽ mang ý nghĩa hoàn toàn khác.
Còn nữa, cái tên kia vừa rồi tại sao lại hỏi y câu đó? Nếu chỉ đơn thuần giúp y giải độc, thì cần gì phải quan tâm đến cảm giác của y sau khi xong việc?
Dụ Quân Chước lòng đầy phiền muộn, chỉ hận không thể kéo người trở lại để hỏi cho rõ ràng!
Nhưng nếu y thực sự hỏi rõ ràng thì sao?
Lỡ như câu trả lời của đối phương không phải điều y muốn nghe, vậy y phải đối mặt thế nào đây?
Dụ Quân Chước cứ miên man suy nghĩ suốt nửa đêm, bỗng nhận ra việc Viễn Châu rời đi ngay lúc này có lẽ lại là kết quả tốt nhất. Nếu không, mỗi lần chạm mặt, y chắc chắn sẽ lúng túng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xung-hi-vong-phu-ta-song-lai/2707318/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.