Bên kia.
Dụ Quân Chước cùng Thành Quận Vương đi tìm thiếu niên đứng đầu danh sách.
Hôm nay đúng lúc Võ Huấn Doanh được nghỉ, nên sau khi có địa chỉ, việc tìm người trở nên vô cùng dễ dàng.
Dụ Quân Chước không vội vã ra mặt, mà để hộ vệ của Thành Quận Vương mời người kia ra, còn mình thì ngồi yên trên xe ngựa, không lộ diện.
Y muốn thử thăm dò thái độ của đối phương trước, rồi mới quyết định có nên thẳng thắn nói rõ mọi chuyện hay không.
"Xin hỏi quý nhân trong phủ là ai, vì sao không vào trong mà chỉ nói chuyện thế này?" Thiếu niên đứng ngoài xe ngựa hỏi.
"Tối qua ngươi hẳn đã nghe chuyện rồi chứ? Vệ giáo uý bị người của Tuần Phòng Doanh bắt đi."
Thiếu niên chấn động, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Hắn hạ giọng dặn dò một câu, bảo gã sai vặt bên cạnh lui ra xa, rồi mới mở miệng hỏi: "Ngươi là ai?"
"Ta muốn gã vĩnh viễn không thể quay lại Võ Huấn Doanh nữa. Nhưng ta cần có người giúp ta."
Dụ Quân Chước sau khi trọng sinh đã không còn ký ức về quãng thời gian ở Võ Huấn Doanh, cho nên bản thân y không thể trực tiếp chỉ ra và xác nhận hai kẻ kia.
Nhưng y biết, trong doanh trại không chỉ có mình y từng bị nhắm vào và bắt nạt. Vì thế, y muốn thuyết phục những người từng chịu ấm ức đứng ra làm chứng.
"Ta không giúp được ngươi, cũng không biết ngươi đang nói gì." Thiếu niên nói rồi xoay người định rời đi.
"Ngươi không sợ ngày mai gã lại được thả ra sao?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xung-hi-vong-phu-ta-song-lai/2707317/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.