"Hạ quan chỉ là..."
"Không nói đến việc Vương gia hiện tại vẫn còn nằm đó, dù thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi nghĩ ai có thể gánh vác nổi trọng trách của thủy sư?" Dụ Quân Chước nhìn chằm chằm vào Cao Thượng thư, ánh mắt sắc bén, giọng nói mang theo khí thế doạ người.
"Thủy sư là do Vương gia một tay huấn luyện. Bất kể đổi sang ai, cũng không thể gánh vác nổi. Thay vì lo lắng chuyện sau này, chi bằng các ngươi nên cầu nguyện Vương gia bình an vô sự. Nếu không, từ Hoài Quận đến Kinh thành, e rằng không ai có thể sống yên ổn!"
"Vương phi bớt giận, Cao Thượng thư không có ý đó." Quận thủ vội vã hòa giải.
"Vậy sao?"
Dụ Quân Chước quét mắt qua ba người, giọng điệu trào phúng: "Các ngươi nhận bổng lộc triều đình, nhưng khi gặp chuyện thì điều đầu tiên nghĩ đến luôn là bảo toàn bản thân. Nếu ta đoán không lầm, sáng sớm các ngươi vội vã đến Vương phủ, chẳng qua cũng chỉ vì binh phù thủy sư, đúng không?"
"Hạ quan không có ý khác, chỉ là muốn nhắc nhở Vương phi rằng trong lúc nguy nan, nhất định phải chuẩn bị chu toàn." Cao Thượng thư lên tiếng.
Binh phù thuỷ sư hiện đang nằm trong tay Chu Viễn Hồi, nếu phủ Tướng quân có kẻ nhân cơ hội Vương gia trúng độc mà sinh lòng khác, thì hậu quả sẽ rất khó lường.
Dụ Quân Chước lạnh lùng nhìn đối phương: "Ngươi định chuẩn bị thế nào?"
"Quận thủ đại nhân nguyện ý điều binh phủ đến thủ vệ phủ Tướng quân?" Cao Thượng thư nói.
Dụ Quân Chước thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xung-hi-vong-phu-ta-song-lai/2707354/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.