Vân Hề chưa kịp nhanh chân chạy thoát, mấy con chó Ngao kia ngửi được mùi hương trên người nàng, từ mọi góc trong viện nhào ra.
Vân Hề biết cửa bị khóa.
Cho nên, cũng không có chạy về phía đó, mà là tìm nơi cao cao, nhanh mắt nhìn thấy núi giả nằm gần đó, tay chân hết tốc lực bò lên trên.
Vân Hề tính toán đâu ra đấy, luyện tâm pháp nội công mới có năm ngày, nhưng thật sự là nàng tư chất và linh căn của nàng hiện giờ vô cùng tốt. Dưới tình thế cấp bách, vậy mà còn bị nàng kích phát ra chút chút nội lực, lập tức bay vèo lên.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điều bất ngờ này nàng giật mình ngạc nhiên.
“Long Tử! Ngươi nhìn thấy không, ta vừa mới dùng khinh công bay lên, có phải rất ngầu hay không?”
Long Tử thật là bội phục nàng, sao lại ỷ y như vậy, đây là lúc nào rồi, vậy mà còn có thể cười, vui vẻ đến như thế.
【khinh công gì? Ngươi nói thứ mèo leo cây đó là khinh công? Nhiều lắm xem như tay chân linh hoạt chút thôi, mau đếm xem còn mấy con chó Ngao. 】
Vân Hề bĩu môi, mặc kệ hắn xỉ nhục kinh bỉ ra sao, thì nàng cũng cảm thấy mới nãy nàng thật sự rất ngầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-va-vai-ac-bao-quan-rai-cau-luong/814807/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.