Lời thoại quen thuộc làm Vân Hề nháy mắt thanh tỉnh, ý thức được bản thân đang gặp được chuyện gì.
“Khụ khụ khụ… Vị đại ca này, ngài trăm ngàn đừng kích động, tay ổn định nha.”
“Ngươi đừng nghĩ giở trò gì với ta?” Sát thủ cảnh giác đẩy nàng đi về phía trước.
Vân Hề cười bù trừ: “Ngài nói đùa, một cô nương nhỏ bé như ta ở hại người trước mặt ngài đâu dám hó hé gì, đâu dám giở trò gì, không phải là tìm chết sao!”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nhưng có chút lời không nói thì đã muộn, nếu ngài muốn chạy thoát, bắt cóc loại này nhân vật nhỏ bé như ta là vô dụng, có thời gian, vẫn là nhanh chóng nghĩ biện pháp khác trốn đi.”
Sát thủ che mặt kia hừ lạnh một tiếng: “Ngươi không phải sủng phi của tên cẩu hoàng đế kia sao, hắn sẽ không để bụng sống chết của ngươi?”
Vân Hề chịu không nổi mùi hôi thúi trên người của hắn, nhíu chặt mày, lại không thể không tiếp tục nói lung tung với hắn.
“Ngài gặp qua sủng phi chia giường ngủ với hoàng đế sao?! Nếu ngài ấy là thật sự sủng ta, lúc này ngài có thể cầm đao chống cổ của ta sao?”
Đế Vô Thích dọn dẹp xong những sát thủ còn lại, đuổi theo đến trắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-va-vai-ac-bao-quan-rai-cau-luong/814861/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.