Vân Hề vén cổ tay áo to rộng, lộ ra vòng ngọc phỉ thúy chất liệu tốt nhất trên cổ tay, lung lay qua lại trước mắt bọn họ.
“Cho nên, ý của ngươi là nói, coi thường đồ vật bệ hạ ban thưởng sao? Như vậy, hừm… Vậy lần tới ta thị tẩm, phải hỏi bệ hạ thử xem, phủ đệ nhà Tư tướng quân giàu có phong phú bao nhiêu, ẩn giấu nhiều ít bảo bối, ngay cả đồ vật bệ hạ ban thưởng trong mắt Tư mỹ nhân đều là nghèo kiết hủ lậu không để vào mắt.”
Tư Tiền Nghi sắc mặt nháy mắt khó coi tới cực điểm, dưới cơn tức giận nói không lựa lời, lại làm Vân Hề bắt được cái đuôi.
“Ngươi nói bậy, ta chưa nói gì! Bệ hạ sẽ không tin lời ma quỷ của ngươi!”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vân Hề tất nhiên là phơi bày bộ dáng tự đắc thản nhiên: “Tư mỹ nhân có từng nghe qua “thổi gió bên gối” không? Bệ hạ không tin ta, chẳng lẽ còn tin ngươi sao?”
Nếu muốn dẫm bọn họ, đương nhiên là muốn hung hăng mà dẫm đến chỗ đau mới được, mỗi một chân phải tàn nhẫn hơn chân trước.
An Lăng Vận chịu không nổi nhất chính là bộ dáng tiểu nhân được sủng ái này của nàng, cắn chặt răng, hận không thể xé lạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-va-vai-ac-bao-quan-rai-cau-luong/814862/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.