Lục Vân Phi không nói thêm gì nữa, thực ra cậu muốn nói với Biên Tấn Nguyên rằng cậu không quan tâm đến những chuyện đó, thế nhưng cuối cùng vẫn chẳng nói gì cả. Cậu đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống những bông hoa đang nở rộ dưới chân, cảm thấy sao mà đơn giản như thế. Tuy nhiên, những người ở dưới chân núi, muốn leo lên đỉnh núi để chiêm ngưỡng tuyết trắng phủ đầy, lại cần phải bỏ ra rất nhiều công sức.
Cậu và Biên Tấn Nguyên không giống nhau. Họ đều là những đứa con cưng của trời, nhưng con đường trưởng thành của cậu lại may mắn hơn Biên Tấn Nguyên rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Lục Vân Phi bỗng thấy đau lòng cho Biên Tấn Nguyên. Cậu đưa tay nắm lấy tay Biên Tấn Nguyên trước sự ngạc nhiên của hắn, trong chiếc xe yên tĩnh, Lục Vân Phi dịu dàng lên tiếng: "Được rồi." Cậu nói: "Đợi đến khi nào cậu muốn cho tôi đến nhà cậu thì tôi sẽ đến."
Biên Tấn Nguyên lặng lẽ nhìn cậu, rất lâu sau mới khẽ gật đầu.
Tuyết đã rơi, thế nhưng ngoài dự đoán là không hề bị tắc đường. Xe chỉ chạy chưa đến nửa tiếng đã đến trạm tàu điện ngầm mà Biên Tấn Nguyên nói. Hắn nói lời tạm biệt với Lục Vân Phi rồi xuống xe.
Tuyết trên bầu trời vẫn thong thả rơi, còn những người đi trên đường thì vội vã bước nhanh. Biên Tấn Nguyên đứng bên đường nhìn chiếc xe của Lục Vân Phi từ từ lăn bánh xa dần, sau đó mới quay người bước đi.
Hắn bước đi rất chậm, suốt quãng đường chỉ nghĩ về câu nói của Lục Vân Phi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-thien-mieu-tinh-linh-cua-hotboy-truong/575779/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.