Biên Tấn Nguyên mỉm cười: "Có vẻ cũng được đấy."
"Không được mà!" Lục Vân Phi chộp lấy tay hắn một phen: "Sư phụ, người không thể bỏ mặc đồ nhi thế này được! Tiếng Anh của đồ nhi chỉ có thể dựa vào người thôi! Chỉ có người thôi á!"
"Chẳng phải cô Triệu dạy cũng khá tốt sao? Đúng là trong cái rủi có cái may."
Lục Vân Phi:...
Lần đầu tiên Lục Vân Phi phát hiện ra sư phụ của cậu lại nhỏ nhen như vậy, không chịu nổi khi thấy cậu khen người khác. Thế là cậu lập tức đổi giọng: "Mấy lời đó chỉ là lời xã giao, khách sáo, giả tạo, không đáng tin đâu."
"Thế ai biết được lời cậu nói bây giờ có phải cũng chỉ là lời xã giao, khách sáo, giả tạo, không đáng tin?"
Lục Vân Phi suýt khóc không ra nước mắt.
Biên Tấn Nguyên lại mỉm cười, dùng tay không bị cậu nắm xoa xoa đầu cậu: "Trêu cậu thôi."
Lục Vân Phi:...
"Trêu tôi vui lắm à?"
Nghe vậy, Biên Tấn Nguyên còn gật đầu: "Cũng vui thật."
Lục Vân Phi:...
Lục Vân Phi cảm thấy cậu không biết nên nói gì nữa, hay là nhân tiện chúc Tết sư phụ luôn cho rồi.
Sau khi Biên Tấn Nguyên dạy xong, Lục Vân Thường cũng vừa về tới. Thấy hắn sắp đi, cô còn dặn dò: "Đi đường cẩn thận nhé."
"Cảm ơn chị, tạm biệt chị." Biên Tấn Nguyên đáp.
Lục Vân Thường khẽ gật đầu, tiễn hắn ra khỏi cửa.
"Xem ai vừa về này, hoá ra là nữ chiến binh dũng cảm của chúng ta!" Lục Vân Phi lại gần, cười nói: "Em đã nhận được tin vui rồi."
"Rồi em sẽ nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-thien-mieu-tinh-linh-cua-hotboy-truong/575780/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.