"3000m chạy được nhưng sẽ hộc máu đó.
" Tư Cảnh cố ý học theo giọng điệu nói chuyện của Ôn Hi, "Tôi gầy yếu như vậy, nếu thực sự phải chạy, sợ là sẽ trực tiếp trăn trối ngay tại chỗ luôn mất.
"
Ôn Hi lắc lắc đầu, "Vậy, vậy, vậy nếu thật sự không được thì tôi đi chạy 3000m.
"
Tư Cảnh quàng tay chụp lấy phía sau lưng cậu, "Nói cái gì vậy hả!"
Thở dài một hơi, ngũ quan của Ôn Hi nhăn lại thành bánh bao, "Vốn dĩ chỉ là một đội cổ vũ thôi mà, đồng phục trường khó coi lắm sao, còn làm thêm cái đồng phục đội này để làm cái gì vậy.
"
Coi như cái vấn đề đội có đồng phục riêng đó không quan trọng đi, nhưng sao lại là áo ngắn tay màu hồng phối với váy vậy, đứa nào nghĩ ra cái chủ ý điên rồ này vậy hả!
Điền Thiên lại nói: " Đồng phục đội này đẹp thật, con gái trong lớp ai cũng thích.
"
Ôn Hi trực tiếp phóng con mắt hình viên đạn bay qua, "Tôi lại không phải con gái!"
"Cho nên, đã đặt riêng cho cậu một bộ rồi, còn chưa làm xong đâu, kiểu dáng và màu sắc không khác nhau, chỉ là váy biến thành quần đùi thôi.
"
Ôn Hi chỉ hơi tưởng tượng một chút cái hình ảnh kia thôi, là đã không nhịn được run lên, toàn thân nổi lên một trận da gà.
"Tôi mới không mặc! Người nào thích thì người đó đi mà mặc!" Ôn Hi dang hai tay ra, ghé vào trên bàn giả chết.
"Tôi cũng đã bảo cậu là chỉ cần đi giúp đỡ người ta thôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thu-co-chap-truc-ma-trong-sinh/351676/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.