Cậu theo bản năng nín thở, bắt đầu suy nghĩ về những chỗ làm cũ của người này, ngay sau đó, một góc ký ức liền ùa về.
Bởi vì sự hà khắc của nguyên thân, từ nửa năm trước Tư Cảnh bắt đầu đi làm việc bán thời gian để kiếm tiền, nhưng bởi vì nguyên nhân luôn cố ý tìm đến để gây phiền toái, cậu ta làm việc ở mỗi cửa hàng đều không lâu dài.
Cái gọi là chỗ cũ này chính là nơi Tư Cảnh làm việc, trò vui của những người này là đến tiệm Tư Cảnh để phá hoại.
Khẽ thở dài một hơi, Ôn Hi trong lòng lại lần nữa thở dài cảm thán một phen nguyên thân thật sự là một tiểu đông tây mà, cậu xua tay, giọng điệu cố ý không vừa lòng, "Tao nói ba mẹ tao trở về, mày không hiểu sao?! "
Mấy người vội vàng cúi đầu xin lỗi," Xin lỗi, xin lỗi, Ôn sư huynh, bọn tôi đã quên.
"
Ôn Kỳ có thể nói là chán ghét những bằng hữu của nguyên thân này, cậu cũng lười phí lời liền sải bước rời đi, xách theo cặp sách đi nhanh rời khỏi lớp học.
Vài người nhìn vào bóng lưng của cậu, nhịn không được xôn xao lên
"Đông Tử, mày có cảm thấy cái thằng ẻo lả này hình như có chỗ nào đó khác đi không?"
Tên tóc vàng tên Đông Tử khịt mũi, "Khác chỗ nào? Không phải vẫn như cũ ngỗ ngược tự cao tự đại, cả ngày dùng lỗ mũi nhìn người, thật sự tưởng mình là một vương tử à! Một đứa con trai, tính tình còn hơn con gái, có ghê tởm hay không.
"
"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thu-co-chap-truc-ma-trong-sinh/351721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.