Sau khi ổn định một lúc, tôi mới khởi động xe, từ từ rời khỏi con phố nhỏ, quay lại đường quốc lộ từ ngã tư phía trước.
Bây giờ tình trạng kẹt xe đã đỡ hơn rất nhiều, tôi lái thẳng về nhà.
Mẹ tôi vừa nhìn thấy tôi quay về thì thở phào nhẹ nhõm, vội vàng bắt tay vào xào rau, như thể bình thường tôi không thường xuyên về nhà ăn cơm cùng bọn họ vậy.
Hai ông bà vừa nghe nói tôi quay về ăn cơm thì nói sẽ đợi tôi về, mẹ tôi bảo bây giờ xào rau mới ngon.
Ăn cơm xong, tôi gọi cho Y Mộc, hỏi cô ấy có ở nhà không, cô ấy bảo cô ấy vừa về đến nhà, thế là tôi dẫn Điềm Điềm đi dạo, sẵn tiện đến nhà Y Mộc luôn.
Nháy mắt đã mấy ngày rồi tôi không gặp cô ấy, cô ấy nhìn thấy tôi thì hỏi về chuyện của Bùi Thiên Vũ, nhưng tôi lắc đầu bất đắc dĩ.
Cô ấy bảo mấy ngày nay Mạc Tiểu Kiều cũng ngừng rất nhiều hoạt động, ngày nào cũng hồn vía lên mây, có lẽ cũng không có tin tức gì về Bùi Thiên Vũ.
"Cậu đừng lo, tớ đã căn dặn trợ lý của Mạc Tiểu Kiều rồi, một khi có gì bất thường sẽ nói cho tớ biết.” Y Mộc an ủi tôi.
Tôi rất vui khi có được người bạn tốt như vậy, có thể đặt mình vào vị trí của tôi để suy nghĩ.
“Y Mộc, tớ luôn cảm thấy chuyện này có vấn đề, chứ không đơn giản như vẻ bề ngoài.” Tôi nói sâu xa với Y Mộc, nhưng ánh mắt lại nhìn cô con gái đang chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/1010093/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.