"Cô chủ, tôi đã sắp xếp người xong rồi! Nhà tang lễ tốt nhất, nghĩa trang có phong thủy tốt nhất, nhưng, bên nhà họ Diệp..."
Ánh mắt Diệp Tiểu Vi nặng trĩu.
"Làm ầm ĩ lắm à?"
"Vâng! Những năm nay bà cụ đã nhận được khá nhiều đồ từ cô, bà cụ đều giữ lại.
Bây giờ khi thu dọn di vật của bà cụ đã được họ tìm ra.
Mấy nhà đã tranh giành đánh nhau, nhưng cha cô chiếm lợi thế."
Diệp Tiểu Vi gật đầu.
"Không cần quan tâm, cứ để họ cắn xé lẫn nhau.
Ông đã vất vả chuyện bà nội rồi, đoán chừng không còn mấy ai thật sự quan tâm đến bà cụ nữa!"
"Còn nữa..."
"Hửm?"
"Người chị kia của cô đã bị mẹ của cô ta đuổi ra khỏi nhà."
Người được nhắc đến là Diệp Tử Hàm, Diệp Tiểu Vi cảm thấy trong lòng có chút ấm áp.
"Ừm, tôi biết rồi!"
Thay vì đến khách sạn trước đó, mấy người họ đến một biệt thự ở ngoại ô.
Căn biệt thự này đã được mua từ trước, trước đó vì về nước khá vội nên chưa kịp dọn dẹp để vào ở, bây giờ quản gia Hồ đã lo liệu tất cả nên thuận tiện hơn nhiều.
Cận Việt Thần vừa đỗ xe, anh đã nghe thấy nhà bên cạnh có tiếng ô tô chạy vào, nghe kỹ còn có tiếng trẻ con ríu rít.
Anh chợt nghĩ đến đứa trẻ tối nay.
Còn nhỏ tuổi nhưng rất tinh ranh, cũng không biết là giống ai.
Anh cởi áo vest ra, định thần lại rồi đi thẳng vào biệt thự.
Trong biệt thự trống rỗng không có ai ngoại trừ anh.
Nó đã như thế này suốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-nam-sau-ba-dua-con-dang-yeu-dua-me-di-tra-tan-nguoi-cha-tong-tai-can-ba/420215/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.